Chương 12: Nụ Cười Nở Rộ Mặc dù thân thể của tôi đang bị chiếm lĩnh, nhưng sau khi cuộc trò chuyện của mẹ và ba anh Lâm hiện ra, cả người tôi vô thức vẫn rùng mình. Vũ Uyên d…
Chương 11: Lời Thỉnh Cầu Bác sĩ chạy tới, giúp bà tiêm một mũi an thần. Chúng tôi đi ra ngoài, tiện thể đi thăm ba của anh Lâm luôn. Suốt đường đi, mặt tôi dường như có vẻ lo…
Chương 10: Lời Thỉnh Cầu Tôi vùng vẫy muốn thoát khỏi mẹ tôi, không, phải là người lạ đang tóm chặt lấy chân tôi. Sức lực của bà đột nhiên tăng vọt khiến chân tôi đỏ hỏn, và …
Chương 9: Trục Xuất Anh Lâm mừng rỡ thay tôi, nhẹ giọng đáp: “Thím sao rồi? Có ổn không? Đi, anh lai em đến thăm thím.” Anh vừa dứt lời, tôi đã đứng phắt dậy, đồng thời …
Chương 8: Một Điều Kì Diệu Chuyện này càng ngày càng trở nên quái đản, khi mà những gì chúng tôi phải đối mặt lại liên quan đến tính mạng. Tôi thật sự cảm thấy vô cùng sợ hãi, …
Chương 7: Sát Nhân Nắm Kiểm Soát Tôi thấy rõ khung cảnh ấy, vì dù cho tiềm thức có sợ hãi thế nào đi chăng nữa, thì người hiện đang kiểm soát thân thể tôi vẫn thản nhiên mở tròn hai …
Chương 6: Đối Nghịch Tôi giật mình, choàng tỉnh giấc. Mồ hôi ướt đẫm trên lưng, rỏ thành giọt từ trán chảy theo má rơi xuống. Tôi lấy tay quệt đi, phờ phạc nhìn ra phía c…
Chương 5: Một Ngày Đã Qua Đến khi tôi tỉnh lại thì đã thấy bản thân nằm ở trong tiệm của anh Lâm. Chẳng biết tôi trở về bằng cách nào, nhưng nhìn thấy anh Lâm ở bên cạnh, tôi …
Chương 4: Chuyến Xe Cuồng Nhiệt Phía dưới tầng hầm này chẳng có cái gì ngoài một gian trống vừa khít một người ngồi. Có lẽ là do cánh cửa ở phía trên bị đóng kín nên trong đây thiếu…
Chương 3: Bóng Trắng Lượn Lờ Tôi đứng phắt dậy, chạy đến góc nhà cầm vững cây chổi lau sàn. Mẹ tôi thấy vậy cũng nhanh chóng chạy lại ra sân cầm lấy cây chổi cọ. Bà còn nhẹ nhàng…
Chương 2: Người Khuất Mặt Từ sau khi gặp ác mộng đó, cứ mỗi khi tôi ngủ trưa tại tiệm là y như rằng lại gặp phải, riết thành ra bản thân lại ghét ngủ trưa. Mấy ngày nay người …
Chương 1: Rương Góc Tiệm Mẹ tôi là một người vô cùng mê tín, trong suốt mười năm qua, trong nhà không lúc nào là không có mùi của nhang cả. Có lẽ bởi vì bà là một thầy pháp, …