Tiếng ve sầu kêu da diết trên thân cây trần trụi lá, khô quắt không sức sống. Màn đêm bao trọn lấy một không gian nhỏ của khung trời rộng lớn, có người đang nhai nhồm nhoàm thứ gì đó tạo nên thứ âm thanh nhớp nháp, khó chịu. Trăng bị đám mây nuốt chửng cuối cùng cũng ló dạng. Ánh trăng thanh thoát chiếu xuống. Một nghĩa trang dần dần hiện lên.
Bên cành cây xơ xác, người đàn ông ăn mặc rách rưới, mặt mày bẩn thỉu đang điên cuồng nhét mấy miếng thịt sống vào mồm. Liên tục ngặm, liên tục ăn như bị bỏ đói lâu lắm. Mà phía bên cạnh, có một tấm bia mộ vẫn còn trát sơn mới đã bị xiêu vẹo, có lẽ vừa bị đào mất một góc. Phía dưới, một chiếc quan tài bị bật nắp, máu dính đỏ xung quanh, hiện dần lên trong khung cảnh giữa đêm thanh vắng. Nó khiếp đảm làm sao!
Sáng, có một đám người inh ỏi ở khu nghĩa trang bên bờ sông Hồng Đăng. Cảnh sát địa phương bị gọi đến giải quyết vụ việc, Việt là một trong số đó. Anh vừa tốt nghiệp đại học, được điều về đây ngày hôm trước. Vừa về mà đã có việc xảy ra, bản thân anh cũng cảm thấy mệt mỏi.
Việt vừa đến khu nghĩa trang này đã ngửi được mùi tử thi bốc lên nồng nặc. Anh lấy tay che mũi lại. Đến gần, hiện trường trông vô cùng thảm thương: đâu đâu cũng là ruột gan đứt đoạn, mỗi thứ một nơi. Anh ngó xuống dưới, một cái đầu của bé gái tầm chưa tới mười tuổi nằm lặng lẽ trơ trọi trong quan tài, khiến người khác không khỏi bất giác rùng mình.
Mẹ bé khụy xuống từ lúc nào, nước mắt không ngừng tuôn ra, còn mấy cô dì chú bác ở đó lại làm ầm mọi chuyện lên hết mức có thể. Người mẹ cho biết bé tên Hồng Nương, sáu tuổi, vừa qua đời vì bị thương ở phổi trái, được chôn cất vào chiều hôm qua. Vậy mà trong một đêm, mộ bị quật, thân thể bé không còn. Chỉ sót lại cái đầu vẫn nhắm mắt yên tĩnh trong quan tài gỗ này.
Mọi người xung quanh đều cảm thông, cũng chẳng biết làm gì hơn cả bèn quay sang thúc giục Việt phải điều tra cho rõ chân tướng vụ việc. Anh cũng bất lực, vốn dĩ đây cũng là việc anh phải làm, nhưng giờ biết phải bắt đầu từ đâu?