Chương 8: Căn Cứ Phản Đạo

Xác suất để sống sót nếu không theo người đàn ông quái dị này chắc hẳn rơi vào khoảng ba phần trăm. Chuyền và Ngân nếu không thể chữa trị kịp thời thì thật sự không thể sống nổi. Tình thế hiện giờ của nhóm chúng nó rõ ràng là rơi vào đường cùng, thôi thì thử chấp nhận đi theo người đàn ông kì quái kia, chuyện đến đâu hay đến đó. Sau cùng cũng chỉ có hai trường hợp tồi tệ xảy ra, một là chết trên đảo, hai là chết tại nơi ở của người đàn ông này.
Hai người cõng hai người và một người đi sau đều nối đuôi một người phía trước. Bọn họ không nhanh không chậm, đã đi suốt hơn nửa tiếng đồng hồ rồi.
Nhiều lần, Đạt cảm tưởng như người đàn ông này đang dẫn họ đi một con đường vòng. Nhưng vì bốn bề quanh đây đều là cây cối rậm rạp nên anh cũng không chắc nhận định này cho lắm. Cuối cùng, hắn đưa nhóm anh dừng lại tại một vị trí khá kín: um tùm cây cối bụi gai. Lúc đến, Đạt và Phi còn phải tránh né rất nhiều cây cối có gai sắc nhọn. Anh vì không cẩn thận mà làm sức một đường trên cánh tay của mình.
Hắn dừng lại, đứng trước một bụi gai khá lớn, sau đó liền cúi người xuống nhặt đại ba hòn đá, rồi ném hai viên đá lần một, một viên đá lần hai vào bụi gai. Mỗi lần ném, từ phía bụi gai lại vang lên một tiếng động lớn, tựa như hai hòn đá va chạm vào nhau, chứ không phải đá va chạm với bụi gai vậy. Sau khi hoàn tất hành động này, từ phía bụi gai đột nhiên có chuyển động.
Bụi gai được mở ra. Đây có lẽ là một hang động được ngụy trang dưới hình hài của một cái bụi gai. Người từ trong bước ra nhìn người đàn ông trước mặt, khẽ gật đầu rồi nhanh chóng lẩn mình vào hang động. Ngay sau đấy, hắn quay sang lên tiếng:
“Vào đi!”

Đăng nhận xét