Chương 12: Tàu Ma Giữa Biển

Đạt sực nhớ bản thân đã bỏ quên mất cái khối đen kì quái này. Anh chưa có cơ hội để hỏi Bi Loăn, giờ đây khi nhìn thấy nó, anh bỗng dưng lên một hồi lo lắng mãnh liệt. Dưới khoảng cách gần đến độ có thể tiến vài bước để tới sờ lên bề mặt của khối đen, anh có thể nhìn thấy rõ những vật chất đen chính là loại kí sinh trong phỏng đoán của anh. Nó cuồn cuộn lên từng lớp, vo tròn lại thành một khối đen với hình dạng quả trứng vô cùng lớn, được đặt lên trên một cái bệ đỡ rất rộng. Bấy giờ, Đạt và Ngọc đang đứng dưới bệ đỡ này.
Đạt ngước mắt nhìn lên, từ chỗ anh đứng tuyệt nhiên không thể nhìn thấy được đỉnh của khối đen, bởi nó thật sự lớn. Cái bệ đỡ nó cũng lớn không kém là bao. Trên bệ có một cái một cái bàn thờ vô cùng hoành tráng, có khả năng đây là nơi nhóm người thuộc tôn giáo dùng để thần thánh hóa “hắc tiên”. Khối đen này dù có nghĩa lí gì đi chăng nữa thì nhất định nó vẫn mang một ý nghĩa đặc biệt.
Dẫu là thế, đến tận giờ, Đạt vẫn không có thời gian để suy nghĩ đến khối đen này. Anh phải nhanh chóng tìm kiếm người có thể giúp đỡ, càng kéo dài thời gian thì sinh mệnh của Phi và Chuyền càng ngắn. Nhưng anh biết, hai đứa hiện tại đang rơi vào thế cùng quẫn và bất lực. Đi tìm người giúp ư? Không thể! Làm gì có ai có thể giúp hai đứa bây giờ?
Ngọc dường như cũng nhận ra điều đó, cô luống cuống quay sang hỏi Đạt:
“Chúng… chúng ta… làm gì được gì giờ?”|
Đạt không trả lời, anh thật sự không biết.

Đăng nhận xét