Phía núi Đông Tây, có hai ba bóng người đen lẩn khuất sau những tán cây, một trong số đó có người cầm bộ đàm, sau khi đã chuẩn bị xong điều gì đó, người này liền ghé sát vào bộ đàm mà nói nhỏ:
“Phía núi đã chuẩn bị xong!”
Đầu dây bên kia nhận được tín hiệu, ngay lập tức đáp trả:
“Đã nghe!”
Cái bóng đen cầm bộ đàm gật đầu với vài cái bóng gần đấy, giây sau đó, một luồng sáng đột ngột được hắt lên, khi tắt ngủm, để lại một chùm sáng đỏ rực, dường như có di chuyển. Vài cái bóng đen nhanh chóng chạy xuống núi, để lại mấy tia sáng chói dần dần chuyển động về phía trên.
Những người còn lại đã túc trực ở một ngôi nhà trong làng, phần lớn người cầm xăng dầu, phần còn lại thì cầm vài ba thứ lặt vặt như chuông đồng, loa cầm tay, bàn ghế, bật lửa, que diêm. Họ đã chuẩn bị trong vòng ba tiếng đồng hồ, những gì mà họ sắp làm, không phải thứ có thể để sơ suất. Cũng bởi vì lẽ đó, những người tham gia vào công cuộc này đều mặc cho một chiếc áo bảo hộ, coi như là chiếc khiên mỏng, và cầm chắc trong tay một vật dụng cứng làm vũ khí, vốn để muốn níu giữ tính mạng của bản thân trong trường hợp chẳng may. Có lẽ là do thiên thời địa lợi, mọi vật tư mà họ sử dụng đều có từ căn hầm trú ẩn kia.