Chương 32: Phù Thủy

Những cánh bướm bay vật vờ về một hướng, miệt mại như những chú ong chăm chỉ tìm hoa hút mật. Có điều bướm chẳng đi tìm hoa, bướm đương đi tìm một góc tối xa xăm nào đó, là căn cứ mà thủ lĩnh đã điều nó đi rong ruổi nơi đất khách quê người.
Cánh bướm bay một đoạn đường thật dài, trèo đèo lội suối, băng la đà qua các tán cây thông xanh mướt mà gai góc. Con đường phía trước gập ghềnh khúc khuỷu và quanh co, bướm bay một hồi lên đường dốc thẳng đứng, không ngại mệt nhọc chi, đâu sợ gãy cánh gì.
Cuối cùng, những cánh bướm cùng nhau lượn một vòng lên không trung. Dưới góc nhìn của những con bướm đen sì nọ, cả khung cảnh hoang sơ đến lạnh người dần hiện rõ trong tầm mắt.
Một căn nhà rộng lớn thênh thang nằm trơ trọi trên đỉnh núi, được bao bọc bởi rất nhiều hàng cây thông nối đuôi chạy thẳng xuống chân núi. Căn nhà lợp ngói cổ kính, từ trên cao nhìn xuống, cả căn nhà như cái giếng trời lộ thiên. Căn nhà mang đặc kiến trúc tứ hợp viện với khuôn viên hình chữ nhật được cấu thành từ ba tòa nhà gồm một nhà chính và hai nhà ngang hướng Đông Tây. Nhà được khép kín với một dãy nhà có cửa ở mặt trước, dãy nhà này xây dựng cửa chính với thùy hoa môn được chạm khắc tinh xảo cùng họa tiết có phần kì lạ, không phải rồng bay phượng múa như thường thấy, mà lại là những cánh bướm chồng chất chen chúc chi chít lên nhau.
* Thùy hoa môn là một loại cửa tương đối được coi trọng trong Tứ hợp viện, hình thức đẹp đẽ giúp nó ngăn cách ngoại viện và nội thất của Tứ hợp viện. Thùy hoa môn được đặt tại đường trục chính, ở chính giữa phía bắc của ngoại viện, nằm trên bậc đá cao ba bậc hoặc năm bậc, dùng để ngăn cách phần trước và sau của viện.
Tứ hợp viện kì quái nằm trên đỉnh núi cao chót vót là địa điểm đáng sợ đối với đa phần người trông thấy, huống chi là người trải nghiệm sự âm u và ma mị ở bên trong như Nhạc Yến!

Đăng nhận xét