Về tới trọ, Kiến Trịnh nhanh chóng cầm quần áo khô ráo bước vào phòng tắm. Nước nóng xả xuống, cả phòng tắm bốc lên hơi nước, hơi nóng lan ra khắp thân thể khiến cậu cảm thấy vô cùng thư thái và dễ chịu. Lát sau, Kiến Trịnh bước ra, trên tay cầm khăn lau khô mái tóc ướt nhèm của mình.
Mắt thấy Nhạc Yến đương ngồi trên ghế nghịch mặt nạ, Kiến Trịnh không khỏi tò mò đến gần hỏi:
“Chị thích cái mặt nạ đó à?”
Nhạc Yến khẽ nhếch mép cười, trả lời:
“Không thích lắm! Chỉ là thấy hơi hứng thú vì con cún này cũng khá dễ thương thôi.”
Kiến Trịnh gật gật, đến gần nhìn lại cái mặt nạ một lần nữa liền nói: