Chương 3: Không Thể Kiểm Soát

Phi vừa bước vào tàu đã gặp Chuyền từ đâu phi ra. Nó trông thấy bộ dạng của cô vô cùng thê thảm, liền cất tiếng thăm hỏi: “Sao rồi? Không được à?”
Phi lắc nhẹ đầu, rảo bước về phía nó: “Không kịp! Không thể níu lại ở con tàu này nữa!”
Chuyền sốt sắng đáp lời: “Nhưng mà, thuyền nhỏ… không đủ!”
Phi bất chợt dừng bước. Đúng rồi, đúng là thuyền nhỏ không đủ. Không, phải nói là thuyền nhỏ trên con tàu này là bị thiếu đến trầm trọng. Con tàu được ra khơi nhằm mục đích du lịch, tất cả số tiền chi trả hay phát sinh đều là của những khách hàng này, hay nói đúng hơn là của những con người trong giới thượng lưu. Lẽ thường, con tàu sẽ không bao giờ có chuyện thiếu cơ sở vật chất, đặc biệt là thuyền cứu sinh, nhưng vì muốn “hút máu” được tối đa tiền của của họ, nên không gian chứa cho thuyền cứu sinh – vốn là một vật chất khá lớn, phải bị cắt bớt đến mức ít ỏi, để nhường chỗ mở thêm khu vực vui chơi cho căn tàu. Lại nói, trước khi ra khơi, giới thượng lưu luôn để sự an toàn của mình lên hàng đầu, dĩ nhiên là mời cả chuyên gia thời tiết về để đo đạc kiểm nghiệm đủ thứ, và có được một thông tin khá đẹp là toàn bộ thông số về thời tiết đều phù hợp để ra khơi, điều nãy tất yếu dẫn đến việc chủ tàu cắt giảm thuyền cứu sinh xuống mức thấp về mức thấp hơn nữa!
Đáng buồn thay, dường như đó là một chuyên gia có biệt tài “siêu lừa bịp”.
Phi nhanh chóng lấy lại được lý trí, vội giục Chuyền quay trở lại khu vực an toàn, đồng thời nói: “Còn đồ cứu trợ khác! Thà chết trên biển để đón nắng, còn hơn chết dưới biển tối mất xác!”

Đăng nhận xét