Dì gục xuống lấy tay che người. Bố nó có vẻ rất tức giận mẹ, chạy đến cởi áo khoác cho dì rồi ôm dì rời đi. Nó chẳng hiểu lúc đó đã xảy ra chuyện gì, điều cuối cùng khi ấy là nó thấy mẹ nó ngã khụy xuống, nhìn chiếc váy trong tay.
Một luồng sáng lóe lên. Mi mắt cậu động đậy. Hải thức dậy, nhìn xung quanh. Không biết từ bao giờ trời đã sáng, nắng chiếu thẳng lên đôi mắt cậu.
Hải đang nằm trên giường trong phòng cậu, bên cạnh còn có mẹ ngủ gục dưới giường. Cậu nhoài người ngồi dậy, chiếc chăn kéo theo tay mẹ khiến bà thức giấc. Thấy cậu dậy, bà hối hả lấy chiếc nhiệt kế trong tủ nhét vào miệng cậu, nói khẽ:
“Không biết làm gì mà tối qua sốt tận 38,5°C. Mấy phút trước đó mẹ ghé vào còn thấy yên ổn mà?”
Hải nhìn mẹ, miệng ngậm nhiệt kế không sao trả lời được. Mãi một lúc sau, bà rút nhiệt kế ra đưa lên xem thấy 36,5°C an tâm thì cậu mới có cơ hội mở miệng:
“Mẹ ơi, hình như... hôm qua con gặp dì Hồng.”