Khốn khiếp! Con quỷ dữ này đang bắt đầu hút dương khí của cậu. Sinh lực trong cậu có dấu hiệu hao mòn đáng kể. Chỉ vì một lần dắt xe qua nghĩa trang, một lần nhỡ gọi tên người đã khuất, và một lần nhỡ đèo kẻ không phải người thôi mà giờ cậu phải nhận cái kết đắng như thế. Có đáng không? Là cậu sai hay sao? Mà đúng! Là cậu sai…
Kiến Trịnh gần như muốn buông xuôi, cậu không thể làm được gì. Con quỷ này quá mạnh, đến chính bản thân cậu còn không kiểm soát nổi thân thể của mình, thì làm sao có khả năng chống cự được nó?
Kiến Trịnh không muốn chuyện này xảy ra. Cậu mới đang độ xuân xanh, tuổi đời còn dài; lại vô cớ dính vào nỗi ô uế cùng tủi nhục kinh tởm hết sức; là ai mà chẳng cảm thấy không cam lòng. Thề là một khi cậu chết rồi xuống âm phủ, sẽ có trời đất chứng giám, cậu nhất định thưa kiện kêu oan bảy ngày bảy đêm với Diêm Vương.
Nhưng có lẽ điều đó không thể thành sự thật. Nhớ có lần, mẹ đưa cậu đến gặp một bà thầy xem bói. Cái bà này nổi danh là bói tướng số cực kỳ giỏi. Bà thầy bắt một quẻ cho cậu, nói cậu sống lâu trăm tuổi, sống dai còn hơn cả đỉa vắt. Tông giọng thì rõ là mạnh, mặt mày thì nghiêm túc cực độ, khiến cậu suýt chút nữa thì bị bà thầy dẫn dắt thật. Hiện giờ, những lời nói khoa trương đó lại bất giác làm cậu ánh lên ngàn lần tia tin tưởng.
Kiến Trịnh nhanh chóng thấy thân thể mình nhẹ bẫng, năm giác quan cũng dần dần khôi phục. Cậu nặng nhọc mở mắt ra, ngay lập tức, một khói đen bay đến xuyên qua tầm nhìn của cậu với một vận tốc cực kỳ lớn. Kiến Trịnh giật thót tim. Nếu không phải nhận thức vừa mới được khai sáng thì lúc này tim cậu đã nhảy tót ra ngoài rồi.
Khói đen bay xuyên qua người Kiến Trịnh đập vào bức tường phía sau. Hiện giờ, trước mắt cậu xuất hiện thân ảnh của một người con gái với khuôn mặt xám xịt, đôi đồng tử đen láy nhìn trực diện về phía Kiến Trịnh. Cậu thoáng chốc cảm thấy rùng mình. Bộ váy đỏ tung bay là là bằng một cách thần kỳ kết hợp với vài sợi tóc buông thõng, bất giác làm con người ta sinh ra cảm giác sợ sệt xen lẫn chút kinh ngạc. Nhìn kìa! Cái biểu mặt hầm hầm kia không lẽ không đủ để dọa người khác phát sợ hay sao? Được chút thần thái và trang phục nên mới giữ lại tí tẹo sự mến chuộng cho ả!