Chương 36: Ế Ạ

Khoảng trời hạ, gió chiều lồng lộng thổi về mười lăm năm trước.
Một đứa trẻ gào khóc quậy phá vì muốn gặp người chị thân thương của mình. Những người xung quanh đều cố gắng dỗ dành đứa trẻ ba tuổi đến mệt bở hơi tai, nhưng tất thảy bất thành. Nó bị chị nó bỏ rơi trong một buổi chiều cuối hạ.
Nó tên Nhạc Minh. Còn chị nó tên Nhạc Yến. Hai chị em cách nhau chừng ba tuổi.
Một cặp vợ chồng nỉ non với nó suốt hai tiếng rưỡi đồng hồ, cuối cùng nó mới ngừng khóc. Hai bọn họ chính là người muốn nhận nuôi đứa nhỏ. Trước lúc nhỏ theo ba mẹ nuôi rời đi, cả ba người dường như đã lập ra một lời thề ước định nào đó, mà cùng nhau ngoắc tay hẹn ước dưới khoảng trời bình yên vương đầy nắng vàng.
Khoảng một tiếng trước, chị nó nổi hứng muốn chơi trò bịt mắt bắt dê với nó - trò chơi mà chị chẳng bao giờ muốn chơi cả. Nó được chơi cùng chị thì sướng lắm, ai ngờ mãi hơn nửa tiếng sau, nó vẫn chẳng thể tìm được chị nó nữa.
Nó gào lên dữ dội:

Đăng nhận xét