Chương 24: Cháo Tôm

Kiến Trịnh khó khăn lắm mới dựng lại được cánh cửa gỗ đã gãy tan tác lên khoảng trống trước cửa nhà. Tuy không thể che chắn được tất thảy những hạt mưa nhỏ theo gió bay vào, nhưng coi như cũng chặn lại được hơn phân nửa phần nước.
Trong trọ, dù đã khổ sở lau dọn khô ráo, sạch sẽ; nhưng tổng thể nhìn nhận vẫn làm người ta sinh ra một loại cảm giác ướt át khó chịu. Kiến Trịnh cố gắng vắt kiệt chiếc khăn lau nhà, cho đến khi một giọt nước bẩn đục rơi xuống chiếc chậu phía dưới, chạm rồi hòa mình vào làn nước trong chậu. Sau đó, cậu vẩy vẩy mấy cái cho khăn khô, vắt lên xà ngang đã được dịch chuyển đến gần phòng ngủ từ lúc nào.
Kiến Trịnh ngước mắt lên nhìn Nhạc Yến. Cô đang thất thần ngồi trên ghế gỗ. Khuôn mặt cô trắng nhợt như cũ. Cậu không biết chính xác là cô đã gặp phải chuyện gì, tình trạng này xuất hiện sau khi đàn bướm đen thi nhau tấn công lên phần đầu cô.
Chắc không phải làm hỏng phần nào rồi đó chứ?
Kiến Trịnh dõi theo Nhạc Yến, chợt thở dài một hơi não nề. Lúc cậu định cúi xuống lau khô sàn thêm một lần nữa thì đột nhiên thấy Nhạc Yến ngất xỉu ra sau ghế. Kiến Trịnh hoảng hốt chạy đến nhìn, phát hiện sắc mặt cô trắng bệch không sức sống.
Kiến Trịnh lo lắng đưa tay lên bả vai cô, muốn gọi cô tỉnh dậy, lại quên mất bản thân cậu không thể tác động lên linh hồn. Ngón tay thon dài của cậu cứ thế xuyên qua bả vai Nhạc Yến, đầu ngón tay tức khắc truyền đến một cảm giác buốt lạnh. Trên khuôn mặt Kiến Trịnh lúc đó xuất hiện rất nhiều nét tâm trạng phức tạp đan càn bắt chéo.

Đăng nhận xét