Chương 8: Quá Khứ Bi Thương (2)

Trong phòng, tiếng độc thoại của mẹ hắn vang lên, đầy ớn lạnh:
“Anh à! Em có thai! Con mình được một tuần rồi đấy!”
“Đừng giả ngốc như thế, anh làm em sợ đó!”
Tiếng cười hòa lẫn cùng giọng điệu tươi vui xen lẫn.
“Ha ha. Đừng nghịch mà! Con nó buồn, em buồn chết mất! Ha ha!”
“Gì cơ? Thật sao? Chúng mình sẽ kết hôn thật sao?”

Đăng nhận xét