— Các nhân vật, sự kiện, địa danh trong tác phẩm này là hư cấu. Mặc dù tác phẩm sử dụng một số địa danh có thật làm bối cảnh, nhưng mọi tình tiết liên quan đều không phản ánh bất kỳ thực tế nào. Nếu có, thì đều là trùng hợp ngẫu nhiên.
“Hùng!”
Thư hét lên một tiếng chói tai. Nó chạy lại, nhanh chóng cởi chiếc áo bông trên tay mà đắp chặt lên đầu của Hùng. Việt hốt hoảng kéo cái thân nặng nề của nó dậy, giục Thư:
“Nhanh lên!”
Thư cố gắng đẩy toàn thân của Hùng lên lưng Việt. Cái bóng vẫn lượn lờ trên những bức tường xám xịt của căn phòng. Nó quanh quẩn ở đấy như nhạo báng hành động hài hước của những con người lạ mặt. Việt cõng Hùng trên lưng, Thư đứng cạnh cố gắng nhanh chóng buộc thật chặt vạt áo bông lên đầu Hùng. Hai đứa chạy thục mạng ra cửa, trước mặt liền xuất hiện một con đường dài lê thê không thấy điểm cuối, chúng nó chẳng còn cách nào khách ngoài việc lại dốc sức chạy trong cơn hoảng loạn. Mặt mày đứa nào cũng xám ngắt. Những bức tường chi chít màu sắc lần lượt lùi dần về sau. Nhanh, phải chạy nhanh hơn nữa.
Cái bóng thoăn thoắt ở phía sau bỗng nhiên không thấy đâu. Thư vừa chạy vừa hốt hoảng thở hơi gấp: “Không, không thấy cái bóng đuổi theo sau nữa!”