Chương 40: Quá Khứ Đau Thương

— Các nhân vật, sự kiện, địa danh trong tác phẩm này là hư cấu. Mặc dù tác phẩm sử dụng một số địa danh có thật làm bối cảnh, nhưng mọi tình tiết liên quan đều không phản ánh bất kỳ thực tế nào. Nếu có, thì đều là trùng hợp ngẫu nhiên.
Xác sống thoắt ẩn thoắt hiện dưới lòng sông. Phía cửa Quỷ Môn giờ chỉ còn lại một lớp màng đỏ ngầu, “con người” không từ đó cầm kiếm, đao, gươm phi trên mặt nước tiến tới thành cổ nữa. Có lẽ bắt đầu từ khoảnh khắc cây cầu khỉ huyền ảo được tạo dựng bởi ánh trăng huyền huyễn sụp đổ.
Chiếc ghe chạm sát mũi vào thành cổ, người phụ nữ đứng dậy, nhìn về phía người đàn ông lơ lửng trong dòng nước. Dưới ánh mắt hiền dịu đó, hắn chỉ có thể đơ người, chân tay bất động để mặc cho dòng nước đưa đẩy. Rõ ràng khuôn mặt của người phụ nữ kia hoàn toàn xa lạ đối với hắn, nhưng lạ thay, hắn lại thấy khuôn mặt người vợ đã mất của mình hiện rõ trên khuôn mặt ấy. Chẳng những vậy, nó còn rất chân thật.
Mười tám năm trước, vợ Khải qua đời vì tai nạn giao thông. Quãng thời gian tồi tệ đó là chuỗi bi kịch lớn nhất trong cuộc đời của hắn. Phương Khải và Linh Chi quen nhau được gần sáu năm. Ba năm đầu hai người ra mắt phụ huynh. Gia đình của cô rất thân thiện đồng ý với mối tình này. Nhưng trớ trêu thay, gia đình của hắn lại quyết liệt phản đối với lý do hết sức nực cười: họ đi xem bói và được thầy phán rằng tình duyên của hai người là mối tình oan nghiệt. Năm sau ba năm quen biết đó, hắn và cô phải khổ sở rất nhiều để thuyết phục cha mẹ của hắn đồng ý chấp nhận tình cảm của hai người. Dành tất thảy thời gian để dồn mọi công sức phá vỡ sự bảo thủ và mê tín dị đoan của gia đình, hắn và cô cuối cùng cũng làm lay chuyển được lớp khiên cổ hủ này. Ngỡ như chuyện vui đã đến thì đúng vào năm đó, bi kịch đầu tiên trong chuỗi bi kịch thời trẻ của hắn ập đến. Linh Chi bắt đầu có những dấu hiệu ngập ngừng khi nói chuyện. Cô thường xuyên nói ngọng hoặc líu lưỡi khi nói, thậm chí có đôi lúc cả buổi cô không nói lấy được một chữ. Gia đình cô đưa cô vào viện, qua chẩn đoán của bác sĩ, cô bị nhồi máu động mạch não giữa, bán cầu ưu thế. Tệ hơn là vì nó, Linh Chi phải chống chọi với triệu chứng Thất ngôn Broca.
Thời gian sau khi biết mình mắc bệnh, Linh Chi hoàn toàn sụp đổ. Cô bắt đầu khép bản thân mình lại, không muốn tiếp xúc với mọi người xung quanh. Có lần Linh Chi còn có ý định nhảy lầu tự tử, nhưng may sao vẫn là hắn phát hiện kịp thời. Trong khoảng thời gian này, hắn liên tục phải sức ép nặng nề từ phía gia đình và bị tổn thương tình cảm trầm trọng vì Linh Chi. Dưới xúc tác của sự cổ hủ, sau khi biết cô không thể nói chuyện chẳng khác gì một người câm, gia đình hắn đã quả quyết không chấp nhận mối tình cảm này đồng thời ép hắn không được tiếp xúc với cô. Đương nhiên hắn không đồng ý, quyết đòi sẽ bỏ nhà nếu gia đình vẫn còn ý định chia cắt hai người.
Hằng ngày, Phương Khải đều tới nhà Linh Chi để chăm sóc cho cô. Từ sau khi biết bản thân không thể nói chuyện như bao người, cô liền rơi vào trạng thái trầm cảm trầm trọng. Có lần, cô suýt nữa còn giết chết hắn trong cơn hoảng loạn tinh thần. Mặc dù chịu áp lực từ phía gia đình và bệnh tật của Chi, hắn vẫn kiên trì đưa cô thoát khỏi trở ngại tâm lý từng chút một. Trải qua gần hai năm, cuối cùng mọi sự cố gắng của hắn đều được đền đáp, cô đã có thể tiếp xúc với môi trường bên ngoài, tự tin và lạc quan hơn. Hắn thành công dẫn dắt cô từ sâu trong bóng tối ra khoảng hừng đông của ánh sáng. Nhưng phía trước đó, hắn lại vấp phải một tảng đá lớn khiến hắn ngã xuống và cần hắn một lần nữa đứng dậy. Mẹ Khải bị ung thư phổi di căn ba tháng đầu, suốt khoảng thời gian ba tháng này vẫn luôn giấu hắn.

Đăng nhận xét