— Các nhân vật, sự kiện, địa danh trong tác phẩm này là hư cấu. Mặc dù tác phẩm sử dụng một số địa danh có thật làm bối cảnh, nhưng mọi tình tiết liên quan đều không phản ánh bất kỳ thực tế nào. Nếu có, thì đều là trùng hợp ngẫu nhiên.
Gió thổi thoang thoảng từng đợt mang theo hơi ẩm từ dòng biển về. Thư mặc áo phông trắng cùng chiếc quần thùng thình mà vẫn không cảm thấy lạnh. Chẳng biết rằng mùa đông ấy đã trôi qua tự bao giờ. Đứng trước cây rút tiền, cô lại nghĩ về những bông tuyết cuối cùng rơi xuống mảnh đất Hà Nội. Về quãng thời gian vẫn còn đi học của cả ba đứa, nó rạo rực trong cô một cảm giác khó tả.
Thư sờ lên đầu, mái tóc óng mượt được buộc cao bằng một sợi dây thun. Cô vuốt vuốt nó, cảm nhận như những bông tuyết ấy đang hiện hữu trên đầu, thời gian khi ấy hiện đang ở ngay trước mắt. Đột ngột dây thun bị đứt, tóc theo đó mà buông xõa xuống khiến cô giật mình.
Thư loay hoay vuốt mái tóc lên, chật vật vì bộ tóc khá dày của mình. Chẳng hiểu hôm nay sao lại đen đủi như thế, rõ ràng từ hồi sáng cô mới buộc thêm cọng dây thun mới mà?
Thư cúi người xuống mò mẫm nhặt lại chiếc vòng bị đứt, chợt chạm phải một đôi giày da. Cô ngoảnh mặt lên liền thấy chú Khải đứng cạnh giơ tay đưa cô một chiếc vòng khác. Cô đờ mặt ngơ ngác, nhìn chiếc vòng hồi lâu nhưng cuối cùng vẫn nhận lấy, không quên lời cảm ơn tới chú.
“Cháu cảm ơn ạ.”