— Các nhân vật, sự kiện, địa danh trong tác phẩm này là hư cấu. Mặc dù tác phẩm sử dụng một số địa danh có thật làm bối cảnh, nhưng mọi tình tiết liên quan đều không phản ánh bất kỳ thực tế nào. Nếu có, thì đều là trùng hợp ngẫu nhiên.
Thư kể lại tất cả chuyện xảy ra trong lúc mê man cho Việt nghe. Hai đứa dường như cũng ngấm được một quy luật rằng thân thể của anh hiện giờ nếu vướng phải một trong hai trạng thái sẽ ngay lập tức bị người khác kiểm soát lấy thân thể. Trạng thái thứ nhất khiến con quỷ chưa được xác định thức tỉnh là ngủ đêm hoặc nhìn thấy cánh sao. Trạng thái thứ hai khiến Hùng thức tỉnh là khi thân thể Việt bước vào cơn mê, hay nói đúng hơn, để Hùng có thể nói chuyện được, Việt phải trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê.
Thư cũng kể cho Việt nghe về câu nói của Hùng trước khi thân thể anh ngã xuống vì cạn sức.
“Dị bản đó… phân tích chữ… hiểu theo nghĩa…”
Việt nhíu mày dường như không hiểu lắm về câu nói đứt quãng này. Thư cũng vậy, chẳng những thế cô là người trực tiếp nghe lời nói ấy nên tâm trí cô lại càng sáo rỗng hơn. Cô phải mất tới gần một ngày để dứt ra được nỗi ám ảnh của âm thanh phát ra lời nói khi đó. Cho đến hiện giờ, cứ hễ nhắc lại, thứ âm thanh này vẫn còn văng vẳng trong đầu cô, làm nó tê dại và đau nhức. Thấy Thư day day thái dương, Việt lo lắng hỏi:
“Đau đầu à? Có ổn không?”